top of page

The Institute of Bible Doctrine
Viện Giáo lý Kinh thánh

EM ĐÃ BAO GIỜ THẮC MẮC…

Ai đã tạo ra mặt trời, trái đất và mặt trăng?

 

Ai đã tạo ra cây cối, các loài thú, các loài chim và các loài hoa xinh đẹp cùng tất cả vạn vật?
 
        Có thể em còn thắc mắc những con người đầu tiên đến từ đâu. Kinh Thánh là lời của Đức Chúa Trời (Chúng ta cũng thường gọi Ngài là Thượng Đế, Ông Trời, Chúa hay Chúa Trời.) cho chúng ta biết ngay từ câu đầu tiên (Sáng thế ký 1:1):
 
        “Ban đầu, Đức Chúa Trời sáng tạo trời và đất.”
 
        Chương đầu tiên của Kinh Thánh cũng dạy chúng ta rằng Đức Chúa Trời đã tạo ra hai người đầu tiên, người đàn ông (tên là A-đam) và vợ của ông (tên là Ê-va). Từ hai người đầu tiên này, toàn bộ loài người được sinh ra. Em có thể nói rằng ông A-đam và bà Ê-va là ông bà tổ tiên của em (cùng với khoảng 200 hoặc nhiều hơn nữa các ông bà tổ tiên khác).

        Đức Chúa Trời cũng nói với chúng ta trong sách của Ngài (là Kinh Thánh) rằng Ngài là Đấng công chính và công bằng:
 
        Vì thế, Đức Giê-hô-va (Đức Giê-hô-va là tên gọi khác của Đức Chúa Trời) chờ sẵn và giáng tai họa ấy trên chúng con vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời của chúng con vốn công chính trong mọi việc Ngài làm, chỉ có chúng con không chịu vâng theo tiếng Ngài.”  (Đa-ni-ên 9:14).
 
       Điều này có nghĩa là Đức Chúa Trời chưa bao giờ làm điều gì sai trái. Ngài không có tội lỗi, và mọi suy nghĩ, quyết định, sự phán xét và hành động của Ngài đều hoàn hảo.
 
Tội lỗi là gì?
 
        Tội lỗi là nói không với Chúa. Bất cứ điều gì chúng ta nghĩ, nói, hoặc làm mà Chúa không chấp nhận, thì đó là tội lỗi, cho dù chúng ta có biết đó là tội lỗi hay không. Em có thể tự hỏi bản thân – Tôi có phạm tội với Chúa không? Nếu em đã từng ghen tị, giận dữ, cay đắng, ngồi lê đôi mách, nói dối, xét đoán ai đó hoặc không vâng lời cha mẹ dưới bất kỳ hình thức nào, thì em đã phạm tội rồi. Đây chỉ là một danh sách nhỏ các tội lỗi, nhưng còn nhiều điều khác mà chúng ta nghĩ, nói hoặc làm khiến Chúa không thích. Chúa cũng xét rằng mọi người sinh ra trên đời đều là tội nhân. Do đó, trừ khi em muốn tranh luận với Chúa (như vậy thì không được khôn ngoan lắm) thì có lẽ em nên chấp nhận rằng Chúa đúng – em là một tội nhân.
 
        “Chẳng có một ai công chính cả, Dù một người cũng không.” (Rô-ma 3:10a)
 
        “Vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất vinh quang của Đức Chúa Trời.”
(Rô-ma 3:23)

 
        Những câu này trong sách của Đức Chúa Trời cho chúng ta biết rằng không có ai đủ tốt để có mối quan hệ với Ngài. Đức Chúa Trời là hoàn hảo, còn chúng ta là tội nhân, không thể vào thiên đàng và có mối quan hệ đời đời với Ngài. Một số người nói – “Tôi biết Đức Chúa Trời và thiên đàng của Ngài là hoàn hảo, nhưng nếu tôi thật sự cố gắng để trở thành người tốt thì chắc chắn Đức Chúa Trời sẽ cho tôi vào thiên đàng, đúng vậy không?” Điều này giải thích lý do vì sao nhiều người tham gia vào các hoạt động tôn giáo và các công việc thiện nguyện để được Đức Chúa Trời chấp nhận. Việc một người theo một tôn giáo nào đó và là người tốt có thể được những người khác nhận định là tốt, nhưng Đức Chúa Trời giải thích rõ ràng cho chúng ta rằng cố gắng trở nên người tốt để được vào thiên đàng vẫn chưa đủ tốt với Ngài:
 
        “Tất cả chúng con đều trở nên như vật ô uế [Tất cả chúng ta đều là tội nhân], Mọi việc công chính của chúng con [các hoạt động tôn giáo và các công việc thiện lành] như miếng giẻ bẩn thỉu.” (Ê-sai 64:6)
 
Bây giờ em có thể nói: “Ồ, tôi có thể làm gì để lên thiên đàng?”
 
        Câu trả lời là không thể làm gì cả. KHÔNG CÓ ĐIỀU GÌ em có thể làm để lên thiên đàng. Tuy nhiên, Chúa yêu em rất nhiều, và do đó Ngài làm MỌI ĐIỀU cho em, để em có thể lên thiên đàng ở với Ngài mãi mãi.
 
Vậy Ngài đã làm gì?
 
        Đức Chúa Trời đã sai Con của Ngài, là Đức Chúa Jêsus Christ/Đức Chúa Giê-xu Christ (Chúa Jêsus là cách viết của Kinh Thánh), từ trời xuống thế gian để gánh lấy hình phạt cho tội lỗi của chúng ta. Điều này có nghĩa là, thay vì em nhận hình phạt cho tội lỗi của chính mình (Việc em nhận hình phạt cho tội lỗi của mình có thể trở thành một quá trình đời đời, do tội lỗi mà em gây ra trước mặt Đức Chúa Trời), Đức Chúa Jêsus đã thế chỗ cho em và chịu hình phạt thay thế cho em, trên thập tự giá. Trên thực tế, Đức Chúa Jêsus đã gánh lấy hình phạt cho tội lỗi của mỗi một người trong toàn bộ loài người, từ Ông A-đam cho đến người cuối cùng. (Đức Chúa Trời biết hết mọi sự, kể cả tương lai, vì vậy Ngài biết chính xác mọi người sẽ phạm tội gì.)

“Nhưng Người đã vì tội lỗi của chúng ta mà bị vết, Vì gian ác của chúng ta mà bị thương. Bởi sự trừng phạt Người chịu, chúng ta được bình an (Chúng ta được giải hòa với Đức Chúa Trời), Bởi lằn roi Người mang, chúng ta được lành bệnh.” (Ê-sai 53:5)

 

“Nhưng Đức Chúa Trời bày tỏ (thể hiện) lòng yêu thương của Ngài đối với chúng ta, khi chúng ta còn là tội nhân thì Đấng Christ đã chết [bị hình phạt] thay cho chúng ta.” (Rô-ma 5:8)

 

        Đức Chúa Jêsus là người duy nhất trong lịch sử không bao giờ phạm tội, và vì vậy chỉ có Ngài mới đủ tư cách trở thành của lễ hy sinh hoàn hảo thế chỗ chúng ta. Đức Chúa Jêsus Christ luôn luôn là Đức Chúa Trời, và khi Ngài trở thành con người như chúng ta (Ngài “vừa là người - vừa là Đức Chúa Trời”) Ngài đã trở thành Đấng Trung Bảo (Đấng Trung Gian) duy nhất của chúng ta:

 

        “Vì chỉ có một Đức Chúa Trời, và chỉ có một Đấng Trung Gian giữa Đức Chúa Trời và loài người, là Đấng Christ Jêsus, cũng là người [độc nhất vô nhị]. Ngài đã phó chính mình làm giá chuộc mọi người…” (I Ti-mô-thê 2:5-6)

 

Đức Chúa Jêsus bị đóng đinh trên thập tự giá như thế nào?

 

        Việc Đức Chúa Jêsus đến thế gian được người Do Thái biết trước đó khoảng hơn hai nghìn năm. Chúa đã sai các sứ giả của Ngài (đôi khi được gọi là “các nhà tiên tri”), để nói với mọi người về Đấng Cứu Rỗi sẽ đến (tên Jêsus bắt nguồn từ một từ tiếng Do Thái có nghĩa là “Đấng Cứu Rỗi”). Đức Chúa Trời đã hứa rằng Đấng Cứu Rỗi sẽ đến để cứu chuộc loài người ra khỏi tội lỗi. Một nhà tiên tri tên là Ê-sai sống ở đất nước Israel (I-xra-en) khoảng 700 năm trước khi Đức Chúa Jêsus Christ đến thế gian lần đầu tiên. Tiên tri Ê-sai được Đức Chúa Trời hướng dẫn viết ra những lời sau đây:

 

“Đầy tớ Công chính của Ta sẽ lấy sự hiểu biết về mình làm cho nhiều người được xưng công chính, vì Người gánh lấy tội lỗi của họ.” (Ê-sai 53:11)

 

        Các lời tiên tri khác nói rằng Đức Chúa Jêsus sẽ được sinh ra bởi một nữ đồng trinh; Ngài sẽ được sinh ra trong dòng dõi Vua Đa-vít; Ngài sẽ được sinh ra ở Bết-lê-hem; Ngài sẽ chữa lành người bệnh, khiến người điếc được nghe, người mù được thấy và khiến người chết sống lại. Chúng ta thậm chí đọc được những lời tiên tri được viết từ rất lâu trước khi Đức Chúa Jêsus sinh ra rằng Ngài sẽ “bị đóng đinh vào một cái cây” (thập tự giá), và ba ngày sau, Ngài sẽ sống lại từ cõi chết. Tất cả những lời tiên tri này, và nhiều, nhiều lời tiên tri khác nữa, đều đã được ứng nghiệm trong Đức Chúa Jêsus Christ.

 

        Khi Đức Chúa Jêsus được 30 tuổi, Ngài bắt đầu thực hiện nhiều phép lạ, và công bố rằng Ngài là Đấng Cứu Rỗi và là vị vua tương lai của dân I-xra-en (danh xưng/tên “Đấng Christ” được dịch từ chữ “Mê-si” trong tiếng Do Thái, nói về Vị Vua được xức dầu của Đức Chúa Trời). Những người theo tôn giáo không thích thông điệp ân điển cứu rỗi của Đấng Christ, và rất ghen tị với Ngài vì Ngài nổi tiếng trong vòng người Do Thái. Nhiều người tin rằng Đức Chúa Jêsus là Đấng Cứu Thế và Đấng Mê-si mà các nhà tiên tri trong Cựu ước đã báo trước. Sau đó, các nhà lãnh đạo tôn giáo đã lên kế hoạch giết Đức Chúa Jêsus. Vì vậy họ đã buộc tội Ngài phạm thượng (làm mất uy tín của Đức Chúa Trời) và nổi loạn (xúi giục lật đổ chính quyền).

 

        Vì những lời buộc tội sai trái chống lại Đức Chúa Jêsus, Ngài đã bị đóng đinh trên thập tự giá một cách bất công. Đóng đinh trên thập tự giá là một hình thức tử hình phổ biến vào thời đó. Tuy nhiên, tất cả những điều này đều nằm trong kế hoạch của Đức Chúa Trời. Vào ngày quan trọng nhất trong lịch sử đó, Đức Chúa Cha đã quy (đặt) tất cả tội lỗi của mọi người trên thế gian lên thân thể của Đức Chúa Jêsus Christ và sau đó trừng phạt Ngài vì tội lỗi của chúng ta.

 

        Khi hình phạt kết thúc, và tất cả tội lỗi của mọi người trong lịch sử đã được đổ trên Ngài, Đức Chúa Jêsus kêu lớn tiếng rằng “Mọi việc đã hoàn tất!” rồi Ngài gục đầu xuống và tự nguyện từ bỏ linh hồn và tinh thần của Ngài. Khi Đức Chúa Jêsus kêu lớn tiếng “Mọi việc đã hoàn tất!”, Ngài đang đề cập tới sự trừng phạt dành cho tội lỗi của tất cả chúng ta.

 

        “Ngài mang tội lỗi chúng ta trong thân thể Ngài trên cây gỗ, để chúng ta chết đối với tội lỗi và sống cho sự công chính; nhờ những vết thương của Ngài mà anh em được chữa lành [được giải hòa với Đức Chúa Trời].” (I Phi-e-rơ 2:24).

 

        “Chính Ngài [Đấng Christ] là tế lễ chuộc tội chúng ta [sự hy sinh của Ngài trên thập tự giá làm hài lòng Đức Chúa Trời], không những vì tội của chúng ta mà thôi, nhưng còn vì tội của cả thế gian nữa.” (I Giăng 2:2)

 

        Bởi vì tội lỗi của thế gian đã bị trừng phạt, sự công chính hoàn hảo của Đức Chúa Trời đã được thỏa mãn (làm nguôi cơn giận của Đức Chúa Trời) bởi sự hy sinh hoàn hảo này, và giờ đây Ngài tự do ban sự công chính hoàn hảo của chính Ngài cho những ai tin vào Con Ngài.

 

Bây giờ em có thể hỏi: “Làm thế nào mà chỉ tin vào Đức Chúa Jêsus mà tôi được lên thiên đàng?”

 

        Khi em đưa ra quyết định tin vào Đức Chúa Jêsus, và tin rằng Ngài đã gánh lấy hình phạt cho tội lỗi của em, điều đó có nghĩa là em đang tin cậy Chúa cho em vào thiên đàng, chứ không tin vào những việc thiện, việc lành của mình. Nếu trong lòng em quyết định rằng Đức Chúa Jêsus là Đấng Cứu Rỗi của mình, điều đó có nghĩa là em từ bỏ việc tin vào sự tốt đẹp của con người mình, là ‘sự công chính không trọn vẹn’ (mà đối với Đức Chúa Trời điều này giống như tấm giẻ bẩn thỉu) và giờ đây Đức Chúa Trời có thể quy (ban) cho em sự công chính (hoàn hảo!) của chính Ngài.

 

        “Còn với người không làm việc [bằng cách cố gắng thực hiện các hành vi tôn giáo/làm việc lành để làm hài lòng Đức Chúa Trời], nhưng tin vào Đấng xưng công chính cho [khiến trở nên đúng đắn/ khiến cho trong sạch] người có tội thì đức tin [tin vào Đức Chúa Jêsus] của người ấy được kể là công chính.”

(Rô-ma 4:5)

 

        Tin vào Đức Chúa Jêsus Christ có nghĩa là Đức Chúa Trời có thể khiến em trở nên công chính. Nói cách khác Ngài khiến em trở nên ‘đúng đắn’ trong mắt Ngài. Được xưng công chính cũng có nghĩa là giờ đây em có thể có mối quan hệ đời đời với Ngài trên thiên đàng, không phải vì bất cứ điều gì em đã làm, mà vì em tin vào những gì Đức Chúa Trời đã làm cho em.

 

        “Vậy, khi đã được xưng công chính bởi đức tin, chúng ta được hòa thuận [được giải hòa] với Đức Chúa Trời qua Chúa chúng ta là Đức Chúa Jêsus Christ.”

(Rô-ma 5:1)

 

        “Đức Chúa Trời đã làm cho Đấng không hề biết tội lỗi trở nên tội lỗi vì chúng ta, để trong Đấng ấy chúng ta được trở nên công chính trước mặt Đức Chúa Trời.” (II Cô-rinh-tô 5:21)

 

Vậy điều gì sẽ xảy ra nếu tôi không tin Đức Chúa Jêsus Christ là Đấng Cứu Rỗi của mình?

 

        Kinh Thánh tuyên bố rõ ràng rằng, nếu em chọn không tin vào Đức Chúa Jêsus Christ, em phải đối mặt với Đức Chúa Trời tại ‘Ngai Phán Xét Lớn và Trắng’. Sự kiện này diễn ra vào cuối lịch sử loài người, khi tất cả linh hồn của tất cả những người chưa bao giờ tin vào Đức Chúa Jêsus Christ sẽ được đưa đến trước mặt Đức Chúa Trời. Họ sẽ bị Đức Chúa Trời phán xét là đã từ chối tình yêu của Đức Chúa Trời và ân điển cứu rỗi của Ngài, và bởi vì họ không có sự công chính hoàn hảo của chính Đức Chúa Trời, họ phải bị kết án đời đời trong Hồ Lửa:  

 

        “Tôi thấy những người chết, cả lớn lẫn nhỏ, đều đứng trước ngai, và các sách được mở ra. Một sách khác là sách sự sống cũng được mở…Người nào không được ghi tên vào Sách Sự Sống [Tên của tất cả những ai tin vào Đức Chúa Jêsus Christ đều được niêm phong trong Sách Sự Sống] thì bị ném xuống hồ lửa.” (Khải huyền 20:12,15)

 

        “…Ngài sẽ trừng phạt những kẻ không chịu nhận biết Đức Chúa Trời và không vâng phục Tin Lành của Chúa chúng ta là Đức Chúa Jêsus. Họ sẽ chịu hình phạt hủy diệt đời đời, phân cách khỏi sự hiện diện của Chúa và vinh quang của quyền năng Ngài.”  (II Tê-sa-lô-ni-ca 1:8-9)

 

        Tuy nhiên, nếu em tin Đức Chúa Jêsus Christ là Đấng Cứu Rỗi của mình, thì em có thể tin tưởng tuyệt đối vào những lời hứa của Đức Chúa Trời rằng em sẽ không bao giờ bị ném xuống hồ lửa, nhưng em sẽ sống với Ngài mãi mãi trên thiên đàng. Có hàng trăm câu và đoạn Kinh Thánh khẳng định sự cứu rỗi đời đời của em trong Đức Chúa Jêsus Christ. Chúng ta sẽ xem thêm một vài ví dụ nữa:

 

        “Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian đến nỗi đã ban Con Một [con độc nhất] của Ngài [Đức Chúa J ê sus Christ được sinh ra bởi một người nữ đồng trinh, cùng với các thuộc tính độc đáo khác], hầu cho hễ ai tin Con ấy [Đức Chúa Jêsus Christ] không bị hư mất mà được sự sống đời đời.” (Giăng 3:16)

 

        “Vì nhờ ân điển, bởi đức tin mà anh em được cứu, điều nầy [sự cứu rỗi] không đến từ anh em mà là tặng phẩm của Đức Chúa Trời; cũng không do việc làm của anh em để không ai có thể tự hào.” (Ê-phê-sô 2:8-9)

 

        “Ai tin Con [Đức Chúa Jêsus Christ] thì được sự sống đời đời, ai không chịu tin Con [Mạng lệnh của Đức Chúa Trời là chúng ta phải tin Con Ngài] thì chẳng kinh nghiệm được sự sống [sự sống đời đời trên thiên đàng] đâu, nhưng cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời vẫn ở trên người ấy.” (Giăng 3:36)

 

        “[Đức Chúa Jêsus] đáp: Ta là đường đi, chân lý và sự sống. Chẳng bởi Ta thì không ai được đến với Cha.” (Giăng 14:6)

 

        “Chẳng có sự cứu rỗi trong đấng nào khác, vì ở dưới trời chẳng có danh nào khác ban cho loài người, để chúng ta nhờ đó mà được cứu.” (Công vụ các sứ đồ 4:12)

 

        “Vì bởi đức tin trong Đấng Christ Jêsus, tất cả anh em đều là con Đức Chúa Trời.” (Ga-la-ti 3:26)

 

        “Vậy bây giờ, những ai ở trong Đấng Christ Jêsus sẽ không bị kết tội nữa.” (Rô-ma 8:1)

 

        “Hãy tin Chúa là Đức Chúa Jêsus thì ông…sẽ được cứu.”  (Công vụ các sứ đồ 16:31a)

  1. Lưu ý: Tài liệu này sử dụng ấn bản Kinh Thánh: Bản Hiệu Đính Truyền Thống © 2010 bởi Liên Hiệp Thánh Kinh Hội (với lời chú thích/giải thích được thêm trong ngoặc đơn khi cần thiết)

bottom of page